Khi gió lạnh ùa về, lòng mình lại rộn ràng với những cảm xúc đặc biệt về mùa thu Hà Nội. Mùa thu đến nhẹ nhàng, như sợ làm xao xuyến những tâm hồn nhạy cảm nhất. Không còn cái nắng gắt của mùa hạ, không gian được khoác lên lớp áo mới—dịu dàng, trầm lắng, và trong trẻo đến lạ. Ánh sáng vàng nhạt của những buổi sớm mai len lỏi qua từng khung cửa sổ, khiến mọi thứ trở nên lung linh và huyền ảo.
Lá vàng bắt đầu rụng, vỉa hè Hà Nội trải thảm lá khô, tạo nên âm thanh xào xạc khi những bước chân đi qua. Hương hoa sữa ngọt ngào len lỏi trong không khí, gợi nhớ những hoài niệm xưa cũ, những buổi chiều cùng bạn bè dạo chơi trên phố. Mình thường đắm chìm trong những khoảnh khắc này, để lòng thanh thản, thả lỏng mọi suy tư và để cảm giác bình yên lan tỏa khắp tâm hồn. Những ký ức đẹp đẽ cứ ùa về, làm cho mỗi khoảnh khắc thêm phần ý nghĩa.

Mùa thu khiến nhịp sống ở Hà Nội chậm lại, mọi người bớt vội vàng hơn. Các quán cà phê ven đường đông đúc, nơi những người yêu thích không gian yên tĩnh tìm đến để thưởng thức ly cà phê nóng. Hương thơm của cà phê hòa quyện với cái lạnh len lỏi qua từng kẽ tay, tạo nên một cảm giác ấm áp và gần gũi. Có những buổi chiều lang thang trên phố Phan Đình Phùng, chỉ cần nhìn những chiếc xe chở hoa tươi là đủ để lòng mình nhẹ nhàng. Những bông hoa rực rỡ như một nét chấm phá giữa không gian thanh bình, khiến mình thấy cuộc sống thật tươi đẹp.
Mình yêu mùa thu không chỉ vì vẻ đẹp của nó, mà còn vì sự bình yên mà nó mang lại. Đây là thời điểm chuyển giao giữa sự ồn ào của mùa hè và cái lạnh của mùa đông. Trong tiết trời se lạnh, mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn, giúp mình tạm quên đi những bộn bề của cuộc sống. Những buổi sáng đi bộ dọc Hồ Gươm, ngắm nhìn mặt nước trong xanh, cảm nhận những làn gió mát rượi như ôm trọn tâm hồn mình vào lòng, thật sự là một điều tuyệt vời.
Khi thu về, mình muốn dành thời gian suy ngẫm về những điều đã qua, về hành trình đã đi và những kế hoạch phía trước. Mùa thu nhẹ nhàng nhắc nhở rằng dù cuộc sống có bộn bề thế nào, vẫn cần những khoảng lặng để thở, để sống trọn vẹn với chính mình. Những suy tư lặng lẽ trở thành những bài học quý giá, và trong những khoảnh khắc yên tĩnh ấy, mình học được cách yêu thương cuộc sống hơn.
Trời se lạnh, mùa thu lại đến—mang theo yêu thương, hy vọng và bình yên vào từng khoảnh khắc. Mùa thu như một người bạn cũ trở lại, khơi dậy trong ta những cảm xúc sâu lắng, để ta nhớ rằng, dù có đi xa đến đâu, vẫn luôn có những ký ức đẹp đẽ chờ đón ta trở về…
Đào Thu Trang
